Lưu Hầu luận – Tô Thức

Tôi chỉ là hạng đứng cách cửa ba trăm dặm, thế nên dịch vốn chỉ để mỗi ngày cải thiện tiếng Hán thêm một ít. Bản gốc lấy từ trang http://www.gushiwen.org/GuShiWen_007dcf6e39.aspx, phần chú giải và thích văn của trang này đã giúp cho tôi rất nhiều. Và cứ đúng tinh thần bài này thì xin được nhận mọi chỉ dạy m(_._)m

 

***

Ý nghĩa của mấy dòng dịch này, thì là vì tôi thích Lưu Hầu Trương Tử Phòng, và thích Đông Pha cư sĩ Tô Tử Chiêm ^_^v

 

Lưu Hầu luận

Tô Thức

.

Tự cổ, đã ai được gọi là hào kiệt, thì tiết tháo ắt phải hơn đời. Cứ tính người, thì luôn có những chuyện không thể nhẫn, kẻ thất phu thấy nhục, tuốt kiếm đứng dậy tranh hơn, vậy đâu đã đủ để tôn là “dõng”? Thiên hạ có những bậc đại dõng giả, gặp sự thình lình chẳng hoảng, phải chuyện đè ép chẳng giận. Hoài bão của họ to lớn lắm, mà chí của họ cao xa lắm. Continue reading

Advertisement

Chừng tuần trước, bạn tôi bên trasuachieumua.wordpress.com có viết tặng chàng Giác một cái fanfic. Tôi đọc thấy thích quá cho nên bèn hỏi bạn cho mình dịch qua tiếng Trung nhé, để đăng lên Mạnh Giác ba bên Tung Của, xem như chỉa sẻ vậy đó mà. Bạn đã vô cùng rộng lòng khi tin tưởng trình dịch bậy của tôi mà đồng ý, và kết quả là vầy :D

Trước thì tôi có vài điều muốn nói:

1. Bản dịch chỉ là mặt trái của tấm thêu thoi, mặt phải rực rỡ là đây :3

2. Tài thô học thiển, nếu có cao nhân nào quá bộ qua mà rộng lòng chỉ dạy thì sẻ biết ơn lắm lắm…

云中歌之同人文:珏

作者:trasuachieumua.wordpress.com

……

蒹 葭 蒼 蒼

白 露 為 霜

所 謂 伊 人

在 水 一 方

溯 洄 從 之

道 阻 且 長

溯 游 從 之

宛 在 水 中 央[1]

Continue reading

Q.2 – Chương 4

Chương 4: Bên song đôi bóng hỏi rằng ai, ai

.

Từ cung Vị Ương, một cỗ xe sang quý hối hả lăn bánh ra.

Ngồi trong xe, là hoàng hậu của Hán triều – Thượng Quan Tiểu Muội.

Thượng Quan Tiểu Muội chưa đầy sáu tuổi đã nhập cung. Đây, là bận đầu tiên em đi xa khỏi Trường An, xa khỏi những trập trùng điện son gác tía.

Từ bé, em đã được dạy sao cho từ đi đến đứng, cả lời nói, cả cử chỉ, đều phải đúng in một “hoàng hậu” – hiền thục, đoan trang, cao vời, cười thì thân ái, song tươi quá lại không đặng. Ngặt nỗi, giờ em biết bỏ đâu cho hết cái vui, dằn sao cho nổi môi cười?

Hoàng đế đại ca tự nhiên lại phái người tới đón em đến Ly Sơn, vậy là, vậy là em sắp được gặp chàng rồi! Continue reading

Q.2 – Chương 3

Chương 3: Tình dài, hẹn vắn đành chăng?

.

Có lẽ vì trong tiếng tiêu là tơ tình nài níu, cũng có lẽ, tự Vân Ca vẫn quyết ý cầu sinh, thế nên cơn nguy kịch dần qua, sốt, cũng bớt hẳn.

Thoáng hé mắt đầu tiên, em ngờ ngợ nhận ra có ai đương khom xuống nhìn mình. Trí lơ mơ, lòng đau, người cũng đau, em buột kêu: “Giác, em đau quá!” Hệt như lúc cả hai còn quấn quýt, đụng cái gì ấm ức không vui đều có thể la rầm lên với y.

Lời vừa buông, dạ đã quặn thắt, Mạnh Giác có đâu còn của mình… Sau, dần trông rõ được người trước mặt, thì thật còn hơn sét giáng, đất trời chung quanh em vụt nghiêng ngửa. Continue reading